Σπαρτασᾶς ῾Ηρακ(λουίου) (so im Index) → Σπαρτᾶς ἀπ(άτωρ) ῾Ηρακ(λοῦτος), vgl. P. Strasb. 9. 847, S. 74 und P. Col. 2. 1 Ro 2, V 17.